Lặng nhìn cuộc sống
Đôi khi ta cần một khoảng lặng, một chút yên trong bản nhạc liên hoàn những nốt trầm nốt cao. “Lặng nhìn cuộc sống” của Trần Huy Hoàng đem lại cảm giác thật nhẹ nhàng: bình yên như gió, thả hồn vào mây.
Đúng như tựa sách, “Lặng nhìn cuộc sống” là góc nhìn của tác giả về cuộc sống, mang một chút chiêm nghiệm, ghém theo một xíu danh ngôn. Bạn có thể tìm thấy những vần thơ gần gũi, những lời khuyên chân thật, những bài học và cả những câu trích dẫn đáng suy ngẫm. Nhẹ nhàng, dễ đọc, dễ hiểu – đó có lẽ là những từ đủ đầy nhất để nói về “Lặng nhìn cuộc sống”
Mỗi chương sách như một “status” tâm sự trong Lặng Nhìn Cuộc Sống
Ta sẽ chẳng cảm thấy nặng nề hay mệt mỏi khi đọc “Lặng nhìn cuộc sống” đâu, vì mỗi chương sách gần gũi như một “dòng trạng thái” ngắn gọn mà súc tích. Ta có thể mường tượng ra tác giả đang ngồi trong một quán cafe xinh xắn, hay ở một nơi phong cảnh thật đẹp, viết ra mấy dòng cũng nhẹ nhàng như chính những điều xung quang mình. Chẳng quá nhiều chữ khiến ta cảm thấy ngộp thở, cũng chẳng theo một mạch truyện xuyên suốt nào khiến ta phải đọc liền tù tì từ đầu tới cuối, cuốn sách “Lặng nhìn cuộc sống” bạn có thể vô tình lật ra một trang bất kỳ, khám phá vài ý tưởng hay ho, rồi lại tiếp tục với nhịp sống hối hả ngoài kia.
Vì sao đôi khi ta nên sống chậm lại để “Lặng Nhìn Cuộc Sống”
Sống chậm lại để nhìn đời dễ dàng hơn, hay đôi khi một khoảng lặng yên bình sau những bước chân mỏi mệt cũng chính là điều ta cần nhất. Học tập, thi cử, công việc và những mối tình, tất cả kéo ta đi, xô ta ngã, vùi dập đến khi niềm tin rơi mất đi đâu hết. Ta đôi khi quên mất những giá trị của cuộc sống, quên đi mất việc lắng nghe chính bản thân mình và cho phép đôi chân mình được nghỉ ngơi. Đó là lý do vì sao nhiều người thích đọc sách. Đọc sách cho ta một ý tưởng – đôi khi không phải là điều quá mới mẻ, mà là điều ta vô tình lãng quên đi.
Những câu chuyện và những lời trích dẫn trong “Lặng nhìn cuộc sống” có thể bạn đã thấy ở đâu đó rồi mà vội nên lại quên đi mất. Đặt cuốn sách trên bàn làm việc, hay gối bên cạnh đầu giường để lật lại vài trang, đánh dấu mấy câu hay ho và giữ cho mình suy nghĩ tích cực là điều mà ta nên làm. Ngày và đêm chỉ công việc thôi, thì anh sẽ thực sự “sống” vào lúc nào cơ chứ? Đôi khi ta nên chậm lại, ngắm nhìn mọi thứ quanh mình thật kỹ, để thấy đời vẫn đẹp và vẫn an yên.
Bạn sống vì điều gì?
Tiếng Nhật có từ IKIGAI, nghĩa là “một lý do cho sự tồn tại” . Mỗi ngày bạn thức dậy vì điều gì, bạn sống vì mục đích gì, đó là câu hỏi không phải ai cũng trả lời được. Sống để làm việc, để được trả lương, để có tiền mua nhà, lấy vợ rồi sinh con, rồi sau đó bạn làm gì tiếp? Mục đích sống của mỗi người mỗi khác, và đôi khi bạn quên mất điều đó, quên mất luôn cả ý nghĩa sự tồn tại của chính mình. Với những trải nghiệm rộng, mục đích của tác giả là viết một cuốn sách. Mục đích của bạn là gì sau khi đọc cuốn sách này? Tâm an, trí an, nhưng bạn cũng hãy thử học điều gì đó mới mẻ mỗi ngày – như những gì tác giả đã gợi ý xem sao?
Một cuốn sách hay không chỉ xoa dịu trái tim bạn khi bạn đau khổ hay thất vọng nhiều nhất. Bạn muốn sách giúp mình, vậy hãy lấy những điều bạn cho là đúng, tô đậm lên và nhắc nhở bản thân mình mỗi ngày. Giữ cho mình năng lượng tích cực bằng những điều tích cực, và nuôi dưỡng tâm hồn cũng như cơ thể bằng những món ăn tốt lành nhất chẳng hạn! Hôm nay hãy đi ngủ sớm, viết ra những dự định còn dở dang, và dành thời gian hoàn thiện chính mình để trở thành phiên bản “xịn” nhất của chính mình nhé! Suy cho cùng, bản thân bạn chính là tài sản lớn nhất của bạn mà!
“Lặng nhìn cuộc sống” đưa chúng ta qua nhiều trải nghiệm và suy ngẫm về cuộc đời. Có thể ngày hôm nay ta chưa cảm nhận được, nhưng đến một lúc nào đó nhìn lại, ta mới gật gù nhận ra có vài điều trong cuốn sách rất đúng. Cuộc sống mà, sẽ có lúc này, lúc kia.
Có những lúc cuộc sống chỉ toàn màu hồng, nhưng cũng có những ngày thấy tương lai sao xám xịt. Tức giận, bực bội, la hét không chỉ làm tổn thương chính mình, mà đôi khi còn vô tình làm tổn thương những người thân yêu bên cạnh ta.
Có câu chuyện về việc con người ta rồi cũng hóa thành tro bụi, đọc đến khúc đó bỗng giật mình và ngẩn ngơ một chút. Ừ thì, cuộc sống đâu lường trước điều gì? Bạn đâu biết trước được ngay mai sẽ ra sao. Thế thì những tranh giành, những uất ức, những chịu đựng kia có thực sự quan trọng đến thế? Tại sao chúng ta cứ mãi chạy đua về đích đến chưa chắc bản thân đã mong muốn, đánh đổi hết những cảnh đẹp trên con đường đi, mà không thong thả bước đi, vừa nỗ lực vừa lặng nhìn cuộc sống?