Trần Huy Hoàng với trên 5 năm trong nghề giờ đây anh là tác giả của nhiều cuốn sách nổi tiếng và được rất nhiều độc giả yêu thích. Những tác phẩm tiêu biểu: “lặng nhìn cuộc sống“, “nếu chỉ còn 1 ngày để sống“, “hành trình tìm lại chính mình”, “kẻ chọn tham vọng người chọn bình yên”,… Không những thế anh còn là chủ tịch của cộng đồng Làng Sách và từng nắm giữ vị trí tổng giám đốc điều hành của chuỗi hệ thống nhà sách có tiếng tại Việt Nam.
Một người luôn khát khao đi tìm trí tuệ và phụng sự vì một nền tri thức của nhân loại, tính đến thời điểm năm 2022 anh đã chấp bút cho hơn 100 tác giả trong nhiều lĩnh vực ngành nghề cực kỳ nổi tiếng thành công tại Việt Nam cũng như trên thế giới.
Bạn có thể xem thêm lịch sử chấp bút, các đối tác và những tác phẩm tiêu biểu đã hoàn thành tài đây >>> Chấp bút viết sách
Lịch sử Trần Huy Hoàng trong nghề viết
Anh ấy đã bắt đầu bước chân vào sự nghiệp viết sách cách đây khoảng 6-7 năm gì đấy. Với những thăng trầm cùng những bài học đắt giá trên con đường mà anh đã đi. Anh cũng viết sách cho chính bản thân của mình, viết sách cho người khác,… trãi qua rất nhiều dự án thì anh đã đúc rút ra rất nhiều bài học đầy đắt giá.
Giờ đây, với chuyên môn nghiệp vụ được tru rèn qua từng năm với kinh nghiệm trãi qua 6-7 năm tôi nhận thấy rằng sự chuyên nghiệp và năng lực thực thi của anh cực kỳ tốt.
Tôi vẫn luôn quan niệm một điều rằng: “mình không có thì làm sao để cho đi được” trong công việc cũng thế, khi tôi tìm đến Trần Huy Hoàng tôi đã tự nghiên cứu, tra cứu thông tin về anh rất nhiều. Để xem xem anh đã làm được gì, có những thành quả gì và có đáng để tôi bỏ thời gian công sức học hay không? Những thật sự là rất đáng, tôi rất biết ơn anh về điều này.
Một học viên, khách hàng chấp bút sinh năm 8X đã cảm nhận
Lịch sử phục vụ của Trần Huy Hoàng trên phương diện đào tạo
Với một tinh thần phụng sự anh ấy đã tổ chức ra rất nhiều chương trình phi lợi nhuận mong muốn giúp cộng đồng ngày càng phát triển và có trí tuệ. Ví dụ như chuỗi chương trình Học viết được tổ chức hằng năm (tính đến tháng 1 năm 2022 anh đã tổ chức được gần 20 kỳ học), khi nào có thời gian rảnh thì anh ấy luôn luôn thu xếp thời gian để có thể trao truyền những tri thức, những bài học sương máu của mình lan tỏa đến cho nhiều người.
Lịch sử phục vụ của Trần Huy Hoàng trên phương diện cộng đồng
Nếu bạn là một người đam mê đọc sách Trần Huy Hoàng đã tạo ra một cộng đồng mang tên “LÀNG SÁCH” với hơn 350.000 thành viên tham gia. Nơi đó tập hợp những con người yêu tri thức, thích đóc sách. Có nhiều tổ chức, nhiều đơn vị mong muốn hợp tác hoặc mua lại dự án “Làng sách” nhưng anh ấy đến hiện tại vẫn từ chối vì để có một nơi cho cộng đồng được giao lưu (hay là anh ấy thấy chưa bán dự án của mình khi chưa được giá) thì mình cũng không biết.
Ngoài ra, anh còn sáng lập ra CLB viết sách, nơi hội tụ những tác giả, cây viết từ chuyên nghiệp tới “lão làng” để cùng nhau trao đổi, học hỏi, giúp đỡ lẫn nhau trong sự nghiệp viết cũng như đam mê viết.
Thông tin liên hệ
Bạn có thể liên hệ với anh ấy thông qua những kênh thông tin liên lách sau đây:
Cố gắng vì điều gì? có khi nào ta tự đặt câu hỏi này cho chính bản thân của mình không, rút cuộc ta đang cố gắng vì điều gì?
Bài viết lấy cảm hứng từ mùa thi vừa kết thúc.
Tiêu đề của bài viết đã quá rõ ràng rồi, mình muốn đưa ra câu hỏi ấy cho mọi người cũng như muốn hỏi chính mình.
Cố gắng
Bạn và tôi đang cố gắng, học tập, làm việc, lao động, hoặc có thể không làm gì cả vì ai, vì điều gì, vì lý tưởng nào và bạn mong mỏi điều gì sau khi đã cố gắng hết mình?
Mình không muốn các bạn hiểu nhầm mục đích của bài viết này, nó không bàn về mục đích của cuộc sống, bản thân tác giả còn quá trẻ và non nớt để có thể trả lời nổi câu hỏi ấy cho chính mình, chưa nói đến việc giải thích cho bất kì ai khác.
Mình muốn nói về một vấn đề nhỏ hơn trong chặng đường đời, đó là hiện tại mọi nỗ lực của bạn đang đổ vào đâu?
Vì ai đó…?
Thật khó có thể chỉ đích danh người nào đó xứng đáng được bạn cố gắng cho, cố gắng vì, bởi mình nghĩ rằng ai cũng có câu chuyện của riêng họ, có một nhân vật trong đó mà họ muốn làm một người hùng để có thể hết sức bảo vệ hoặc nâng đỡ, hoặc trở thành một kẻ phản diện để diệt trừ.
Những con người tuyệt vời, hoặc không hẳn tuyệt vời cho lắm, xuất hiện và đến với bạn. Dù vô tình hoặc cố ý, họ để lại trong bạn niềm hy vọng, rằng bạn (sẽ) là người quan trọng, rằng bạn (sẽ) xứng đáng được hưởng sự quan tâm, sự ái mộ, sự công bằng mặc cho việc có thể bạn sẽ phải vất vả để có thể lấy được sự chú ý từ họ, hoặc ngược lại.
Nhưng chắc chắn tất cả nỗ lực cố gắng đều rất đáng tự hào vì họ hay bạn đều đã cố gắng cho một ai khác ngoài bản thân.
Câu chuyện của mình cũng giống như biết bao học sinh đồng trang lứa, vẫn có ai đó,… mình để ý tới chứ, có bố mẹ đặt niềm hy vọng trong việc học tập, và vài đôi người mình không ưa lắm và đã chọn giải pháp vượt mặt họ trong học tập để “trả thù”… Mình không dám nói mình đã cố gắng hết mình vì họ, nhưng mình chắc chắn đã cố gắng.
Nhưng đôi lúc thôi, nhiều lúc những con người ấy không xứng đáng để mình bỏ công sức ra nữa. Đây có lẽ là khoảnh khắc tồi tệ nhất. Giống như việc nói tôi không thích bạn nữa rồi sẽ tệ hơn rất nhiều so với việc chỉ đáp lại là tôi không thích bạn.
Mình nghĩ cảm xúc lúc ấy chi phối con người ta là sự ích kỷ, những nhu cầu của bản thân, hy vọng không được đáp lại sẽ dẫn đến sự thất vọng và chán nản ngay trong bất kỳ một ai. Bạn có thể nghĩ rằng mình đã làm cho họ điều này điều kia, có thể nói là sự cố gắng, mình xứng đáng được hưởng ít nhất điều gì đó?
Thực ra là không. Suy nghĩ vì mình đã cố gắng nên người kia cũng phải cố gắng sẽ thất bại bởi vì cuộc sống không giống như một phương trình toán học, không có nghĩa bạn bỏ vào một vế bao nhiêu thứ sẽ nhận được bấy nhiêu từ vế kia. Hơn nữa, ở mỗi vế, khái niệm đủ và nhiều lại khác nhau, bao nhiêu cố gắng mới là đủ, là nhiều hoàn toàn khác nhau giữa các cá thể.
Một khi cố gắng trông đợi một điều gì đó khi bản thân đã cố gắng là không thể tránh được, nhưng nó cũng đồng nghĩa với một điều rằng, mình đã cho rằng sự đáp trả cho nỗ lực của bản thân là hiển nhiên, buộc phải có. Như việc bạn học tập chăm chỉ cho bài kiểm tra, tất nhiên bạn mong chờ kết quả tốt, nhưng… chắc bạn hiểu ý mình rồi.
Nhưng điều đó không có nghĩa là bạn nên từ bỏ một người mà đã trở thành mục tiêu phấn đấu suốt thời gian qua. Ai cũng có khoảng thời gian khó khăn của riêng họ, họ không nói với bạn không có nghĩa là họ không có, và thực sự không ai muốn cho người khác biết bản thân đang gặp khó khăn, bản năng của con người ngăn cản họ cho người khác biết được yếu điểm.
Vậy thì tại sao không thông cảm cho họ, và một lần nữa, khi bạn nhắm mắt lại và từ bỏ một ai đó, hãy nhớ lại tại sao người ấy lại trở nên quan trọng với bạn đến như vậy ngay từ lúc đầu? Đừng vì hình tượng của bản thân thay đổi mà bạn cũng phải thay đổi, điêu đứng vì họ, bạn có thể mất lòng tin vào một người, nhưng đánh mất hình tượng đồng nghĩa với việc đánh mất mục đích cho những cố gắng của bản thân vậy.
Còn một điều nữa, có một người mà bạn rất rất rất rất cần phải quan tâm và để ý tới mà bạn nhiều lúc quên mất khi đang quá cố gắng vì những người khác, người này có thể nói, là quan trọng nhất đó!
Bạn cần phải cố gắng vì chính bản thân bạn nữa…
Vì điều gì?
Nỗ lực khi dành cho những dạng vật chất cụ thể chắc hẳn sẽ hiệu quả hơn rất nhiều so với cá nhân hay hình mẫu, nó rõ ràng và cụ thể, bạn biết mình đang cố gắng vì nó và bao lâu nữa và cần gì để đạt được. Hơn nữa, khi mục tiêu là một điều cụ thể, nó chắc chắn sẽ nhắc nhở bạn cần cố gắng mỗi ngày, tất nhiên bạn đang nỗ lực vì lợi ích và nhu cầu của bản thân mà, những điều đó sẽ không bao giờ trở thành thứ yếu dù cho có muốn vậy.
Mình muốn đưa ra một ví dụ thật cụ thể, mình từng bị ấn tượng bởi một bài viết cũng trên Triết Học Đường Phố: “Để mồ hôi rơi trên trang sách và không phải những giọt nước mắt cuối mùa thi” Bài viết miêu tả rất cụ thể lý do một cá nhân tại sao phải nỗ lực học tập và học tập.
Các bạn đều thấy khi kết quả thi tuyển sau mùa thi đến tay các thí sinh, phần lớn kết quả xuất sắc đều thuộc về các học sinh thuộc phạm vi ngoại thành, nơi mà điều kiện học và hành đều thiếu thốn hơn trong thành phố rất nhiều.
Họ có thể nói đó chính là kết quả của nỗ lực không ngừng nghỉ của những học sinh nghèo vượt khó trên hàng loạt các mặt báo khi mùa thi kết thúc. Nhưng mình cũng nghĩ chính hoàn cảnh thiếu thốn của họ là một cơ hội mà học sinh thị thành không có được. Nhu cầu thoát nghèo, trở thành một người quan trọng trong xã hội, được trả ơn mẹ cha chắc hẳn luôn ám ảnh họ phải vươn lên, mục tiêu đã quá rõ ràng, và sự cấp thiết của mục tiêu thì ai cũng biết rõ.
Hãy để cho việc bạn muốn làm, muốn đạt được trở thành kim chỉ nam cho những hành động và nỗ lực của bạn. Như mình đã nói ở trên, chính bản thân bạn mới là người bạn cần quan tâm tới nhất, lợi ích của bản thân một người cần được đánh giá cao, không phải là quá cao vì thế đồng nghĩa với ích kỷ, nhưng nó cần được đề cao hơn để bạn không cảm thấy tất cả nỗ lực của bản thân đang trở nên vô ích. Bạn học tập, làm việc, lao động thì bạn sẽ là người được hưởng thành quả của nó nhiều nhất, không phải ai khác, vậy nên đừng để suy nghĩ bạn cố gắng vì ai đó quá ám ảnh bạn, bởi vì khi người đó không trở nên quan trọng với bạn nữa, hụt hẫng là không thể tránh khỏi.
Bản thân mình, là một Otaku, mình xem rất nhiều Anime mỗi ngày, đọc rất nhiều Manga mỗi ngày, và mình đắm chìm trong thế giới đó. Và khi mình nhìn lại nơi mình đang sống, so sánh với thế giới mà mình vẫn luôn mơ tưởng tới, mình thấy nơi đây xấu xí. Và mình muốn sự thay đổi. Đó chính là động lực để mình tiếp tục cố gắng. Có một câu hát trong ca khúc Imagine của ca sĩ, nhạc sĩ John Lennon mà mình rất yêu thích mà có thể nó sẽ giải thích cho rất nhiều điều:
“You may say I’m a dreamer, but I’m not the only one.”
(Bạn có thể nói rằng tôi chỉ là kẻ mơ mộng, nhưng tôi không phải là kẻ duy nhất.)
Còn biết bao nhiêu điều mà bạn muốn thực hiện, tại sao không cố gắng vì nó ngay hôm nay?
Nhưng vẫn thật khó, vì nhiều khi tất cả những mục đích trên bạn vẫn chưa tìm thấy.
Mình có thể cho bạn một gợi ý nhỏ:
Hôm nay, hãy thử tìm cho mình điều mình thích làm và hãy cắm cúi vào nó, đắm chìm trong nó, tìm hiểu thật nhiều và nhiều về điều đó. Có thể đến cuối ngày hôm nay bạn sẽ thấy điều đó không đáng để bạn thích như bạn vẫn nghĩ. Hãy tiếp tục thử tìm đến một sở thích khác, và may mắn, không, chắc chắn rằng, bạn sẽ tìm được mục tiêu của mình trong những thí nghiệm của mình ngay thôi.
Đừng nghĩ rằng mục tiêu sẽ tìm đến bạn, bạn phải tự đi tìm mục tiêu cho chính mình trước đã.
SáchNếu chỉ còn một ngày để sống Là một quyển sách nhằm tự giúp bản thân[1] (self-help). Quyển sách này do Trần Huy Hoàng[2] viết và đã được xuất bản lần đầu vào năm 2018. Tác phẩm được đánh giá là cuốn sách ý nghĩa và hay nhất trong thể loại này, có ảnh hưởng thay đổi cuộc đời đối với hàng triệu người trên thế giới.
Quyển sách là thức ăn dưỡng nuôi tâm hồn…
Quyển sách đưa ra các lời khuyên, tư tưởng triết lý về các vấn đề trong xã hội, để đạt được mọi người đạt được hạnh phúc, bình an[3] trong cuộc sống.
Xoay quanh những chủ đề thường gặp trong cuộc sống như: Kiếm tìm, Nỗi buồn, Ly biệt, Cô độc, Tuyệt vọng, Âu lo, So sánh, Rối lòng, Nhan sắc, Kiếm tìm, Nỗi buồn, Ly biệt, Cô độc, Tuyệt vọng, Âu lo, So sánh, Rối long, Nhan sắc, Thích, Đạo đức, Niềm tin, Vội, Sống chậm, Sống ảo, Ngày mai, Sức khỏe, Nguyện cầu, Biết đủ, Gieo hạt, Hạnh phúc,Học, Cảm ân, Lời hứa, Lựa chọn, Buông, Ước mơ, Giấc mơ, Nếu, Việc làm, Cần muốn, Yêu thuơng, Tình yêu, Hôn nhân, Nhạt nhòa, Lãng quên, Cái tôi, Đã qua, Tâm, Thử Thách, Thực tại, Câu hỏi, Sự Thật, Ngôn ngữ, Trường đời, Lướt qua, Thân tâm, Hiện tại, Công nghệ, Thầy cô, Vĩ nhân, Xét đoán, Thất tình, Chính mình, Sẽ chia, Khổ đau, Vô tôi,… Và còn rất nhiều chủ đề khác.
Lời tựa cuốn sách
Chính vì cuộc đời có vô vàn cách sống, nên có người chọn cách vui vẻ đứng ngoài mọi chuyện, có người lại thích dấn thân vào khó khăn, có người lại đam mê theo đuổi những thứ mạo hiểm…
Kỳ thực sống yêu thương là cách sống mang lại hạnh phúc. Bởi mỗi người chỉ sống được một lần, bạn còn đợi đến bao giờ mới sống một cuộc sống đầy ý nghĩa?
Bạn có thể thuê ai đó làm việc cho bạn, kiếm tiền cho bạn, nhưng bạn không thể có một người nào chịu sống thay cho bạn, vật chất bị mất có thể tìm thấy, nhưng có một điều mà không bao giờ có thể tìm thấy
Cuộc đời bạn.
Tác giả Trần Huy Hoàng
Khi lần đầu tiên xuất bản quyển sách này vào năm 2018, Trần Huy Hoàng vẫn đang là sinh viên ngành Quản trị kinh doanh trường Cao Đẳng Công Thương (Thành phồ Hồ Chí Minh – Việt Nam). Anh cũng được xếp hạng trong danh sách những sinh viên ưu tú.
Hiện tại, Trần Huy Hoàng là một diễn giả, nhà doanh nghiệp, tác giả của quyển sách Nếu Chỉ Còn 1 Ngày Để Sống và là nhà tư tưởng, triết học. Anh có những phát ngôn những bài luận, hùng biện được ghi nhận và đạt giải cao cấp tỉnh tại ĐakLak
Một số tựa sách khác do Trần Huy Hoàng làm tác giả:
Bản quyền tác phẩm đè được bảo hộ. Mọi hình thức xuất bản, sao chụp, phân phối dưới dạng in ấn hoặc văn bản điện tử, đặc biệt là việc phát tán trên mạng Internet mà không có sự cho phép bằng văn bản của tác giả là vi phạm pháp luật và làm tổn hại đến quyền lợi của nhà xuất bản và tác giả. Không ủng hù, khuyến khích những hành vi vi phạm bản quyền. Chỉ mua bán bản in hợp pháp.
Tham khảo
↑ Tự giúp bản thân, là cách tự giúp bản thân vượt qua những vấn đề xã hội trong cuộc sống
↑ Trần Huy Hoàng là tác giả cuốn sách Nếu Chỉ Còn 1 Ngày Để Sống
Tâm tư tác giả Trần Huy Hoàng đã gửi gắm ở phần dẫn nhập của cuốn sách “Nếu Chỉ Còn 1 Ngày Để Sống”
Sách Nếu Chỉ Còn 1 Ngày Để Sống
Mang lại cho độc giả một góc nhìn hoàn toàn mới về cuộc sống, cuốn sách mang thể loại: tâm lý – giáo dục
Sau đây là đôi lời tâm sự cũng như là lời dẫn nhập của tác giả:
Chính vì cuộc đời có vô vàn cách sống, nên có người chọn cách vui vẻ đứng ngoài mọi chuyện, có người lại thích dấn thân vào khó khăn, có người lại đam mê theo đuổi những thứ mạo hiểm…
Kỳ thực sống yêu thương là cách sống mang lại hạnh phúc. Bởi mỗi người chỉ sống được một lần, bạn còn đợi đến bao giờ mới sống một cuộc sống đầy ý nghĩa?
Bạn có thể thuê ai đó làm việc cho bạn, kiếm tiền cho bạn, nhưng bạn không thể có một người nào chịu sống thay cho bạn, vật chất bị mất có thể tìm thấy, nhưng có một điều mà không bao giờ có thể tìm thấy
Trong cuộc sống không phải lúc nào mọi việc cũng đúng như ta mong đợi. Sẽ luôn là những bài toán khó mà chúng ta cần phải giải trong từng giai đoạn của cuộc đời.
Sẽ có những khi ta hoang mang, ta mệt mỏi, ta va vấp nhiều thứ.
Sẽ có những khi ta mất phương hướng, chẳng biết đi như thế nào.
Cũng sẽ có những lúc ta muốn ngã quỵ, sẽ muốn buông xuôi bởi sự chán chường và tuyệt vọng.
Nhưng…
Nếu ta buông tay thì có lẽ sẽ chẳng bao giờ đến được nơi ta muốn đến.
Nếu ta buông mình vào những con dốc thì ta sẽ trượt dài chưa biết khi nào mới có điểm dừng.
Nếu ta cứ đắm chìm trong nỗi buồn thì chưa biết ngày nào ta mới có thể đứng lên.
Hãy…
Nằm xuống và nghỉ một chút. Hãy hít một hơi thật sâu
Hãy nhắm mắt lại một chút rồi mở mắt ra thật to để tiếp tục đối mặt với cuộc đời.
Hãy vất bỏ bộ mặt sầu não, mỉm cười để đi tiếp với sự phấn chấn do chính mình tạo ra
Hãy nhìn ra xa hơn để thấy rằng trên thế gian này không chỉ một mình ta đang đau khổ.
Nếu có thể thì cứ nắm tay một ai đó, hãy tựa vào vai của một ai đó để cảm nhận được sự sẻ chia.
Còn nếu không có bàn tay nào đưa ra thì ta cứ hãy nắm chặt bàn tay của mình lại. Nếu không có bờ vai nào để tựa vào thì hãy tự vươn vai mà đứng lên.
Sự cô đơn đôi khi sẽ làm cho ta thêm mạnh mẽ.
Và còn nhiều cái khác nữa mà ta có thể nghĩ ra nếu ta không muốn dừng lại.
Chẳng hạn như, hãy nhìn mình trong gương để thấy rằng gương mặt này, hình hài này vẫn đang tồn tại giữa cuộc đời, và đừng để nó tồn tại một cách lãng phí.
Một giây thật gần, chưa kịp thở xong thì đã qua một giây.
Một ngày rất ngắn, ngắn đến mức chưa nắm được cái sáng sớm thì đã tới hoàng hôn
Một tuần rất gần, gần đến mức chưa tận hưởng được cuộc sống thì tuần đó đã đi xa.
Một năm thật ngắn, ngắn đến mức chưa kịp thưởng thức sắc màu đầu xuân thì đã tới sương thu
Một cuộc đời rất ngắn, ngắn tới mức chưa kịp hưởng thụ những năm tháng đẹp thì người đã già rồi
Luôn luôn đến quá nhanh mà hiểu ra thì quá muộn, cho nên chúng ta phải học cách trân trọng , trân trọng tình thân, tình bạn, tình đồng chí, tình bạn học, tình đồng nghiệp …